Một mùa hè nữa lại đến, mùa của chia ly, mùa của nhung nhớ trong mỗi ký ức của tuổi học trò. Sắp đến những kỳ thi chuyển cấp đầy lo âu, căng thẳng, và sắp đến ngày những thầy cô giáo – người đưa đò thầm lặng lại chia tay với những lứa học trò yêu quý, thân thương của mình. Một đàn chim non lại chuẩn bị tung cánh, chẳng biết các học trò thân yêu có còn nhớ bến bờ, có còn nhớ thầy cô....
Với tôi, quãng thời gian này thật đặc biệt, tôi cảm nhận được từng ánh mắt, từng nhịp đập thổn thức của trái tim, từng vòng tay thật chặt, từng giọt nước mắt lăn trên khuôn mặt của các anh chị học sinh cuối cấp khi phải chia tay thầy cô, chia tay mái trường yêu dấu của chúng tôi – trường THCS Khương Mai.
Nhưng với chúng tôi, những cô cậu học trò vừa hoàn thành năm đầu cấp, mới đây đã qua 9 tháng học tập và rèn luyện, niềm tự hào hồ hởi được ước mơ, được cống hiến vẫn rộn rã, hối hả trong trái tim. Chúng tôi ước mơ được viết tiếp những thành tích, những bề dày truyền thống cho mái trường, là món quà thân yêu để gửi đến các thầy, các cô.
Mới ngày nào, chúng tôi còn bỡ ngỡ, dè dặt bước vào sân trường thênh thang đầy hoa nắng ấy....Ký ức cứ thế ùa về như một cuốn phim quay chậm. Từng hình ảnh, âm thanh, cảm xúc thật là rõ nét...
Ngày đầu tiên đến trường là một ngày đầy nắng vàng rực rỡ. Bầu trời cao xanh, lộng gió như chắp cánh cho những ước mơ, hoài bão của tôi khi được vinh dự học tập tại ngôi trường mới này. Tôi một học sinh vừa hoàn thành bậc tiểu học được bố mẹ dẫn đến trường, mái trường mang tên THCS Khương Mai – ngôi trường đạt chuẩn quốc gia với nhiều bề dày thành tích, dẫn đầu trong thành tích giáo dục của quận Thanh Xuân.
Ngôi trường khang trang với từng dãy lớp học, phòng học thoáng đãng. Từ cổng trường dẫn vào dãy nhà 3 tầng làm tôi bị choáng ngợp. Sân trường thân thương, bằng lăng tím dịu dàng, phượng vĩ nở từng chùm đỏ rực, cột cờ sừng sững uy nghiêm. Sân khấu là điểm nhấn chủ đạo của nhà trường, nơi đây chúng tôi được tập trung rèn luyện, nhắc nhở ý thức và là nơi diễn ra những sự kiện, buổi lễ trang trọng của cô và trò chúng tôi.
Khi được phân công về từng lớp học. Tôi được đón nhận vào tập thể 6A3, nơi có cô giáo chủ nhiệm rất trẻ trung và xinh đẹp. Cô tên là Hạnh, cô dịu dàng từ ánh mắt, cử chỉ khi cô đón nhận các con. Rất lạ, từ 39 học sinh mỗi người một trường, một lớp, đầy lạ lẫm lại có thể sum họp, đoàn kết và ấm cúng đến thế dưới sự dẫn dắt và chỉ bảo của cô. May mắn hơn nữa, cô giáo chủ nhiệm của tôi là giáo viên dạy môn Anh văn, môn học tôi cực kỳ yêu thích và hứng thú. Chỉ sau một năm học, dưới sự hướng dẫn tận tình, phương pháp giảng dạy đầy khoa học của cô, đa số học sinh lớp của tôi đều có thành tích học tập tốt. Chúng tôi được tham gia định kỳ các câu lạc bộ tiếng Anh, có các buổi thuyết trình đầy hứng thú với những chủ đề trong cuộc sống. Có những bạn học sinh rất nhút nhát nhưng được sự động viên, hướng dẫn của cô giáo Lê Thị Hạnh đã nhanh chóng trở thành những MC, những nhà thuyết trình đầy tự tin trong mỗi lần sinh hoạt tại câu lạc bộ hay giao tiếp với các giáo viên nước ngoài. Cách học đan xen giữa ngữ pháp và thực hành, giữa giáo viên người Việt và giáo viên bản địa khiến chúng tôi được khám phá kiến thức ngoại ngữ đầy lý thú. Câu lạc bộ tiếng Anh, đội tuyển học sinh tham gia các cuộc thi tiếng Anh của trường THCS Khương Mai, những học trò yêu quý của cô Hạnh trong năm qua đã đạt rất nhiều giải trong kỳ thi tiếng Anh cấp trường, cấp quận và cấp thành phố.
Tiếng trống trường đã lại vang lên, thức tỉnh những dòng suy nghĩ trong tôi. Chuẩn bị bước vào kỳ nghỉ hè, tôi lại có một cảm giác nhớ trường, nhớ lớp, nhớ thầy cô đến khó tả. Tôi tự nhủ rằng, bước vào năm học mới, năm lớp 7 rồi lớp 8, lớp 9, tôi sẽ phải tận dụng từng giây từng phút để phấn đấu không mệt mỏi, để đạt được thành tích tốt trong học tập và rèn luyện. Được học trong ngôi trường THCS Khương Mai với bề dày thành tích và truyền thống, tôi và các bạn hãy hứa sẽ luôn là niềm tự hào của thầy cô, nhà trường, để mỗi lớp học sinh khi chia tay mái trường sẽ luôn là niềm ước mơ, hy vọng và gửi gắm của những người thầy cô trước khi chia tay với những học sinh yêu quý của mình...
Với con đò thời gian, với con đò năm tháng, với con đò trí tuệ, với con đò tình thương...Thầy cô và mái trường. Câu hát ấy cứ ngân nga, tha thiết./.
(HS Nguyễn Ngọc Thư Anh, 6A3, Năm học 2016 – 2017)